Background

Văn hóa tắm của Nhật Bản: Giải thích chi tiết lịch sử và truyền thống 1000 năm

Giải thích chi tiết về bối cảnh lịch sử và truyền thống của văn hóa tắm của Nhật Bản, từ lịch sử tắm từ thời cổ đại, mối quan hệ giữa Phật giáo và suối nước nóng, văn hóa nhà tắm công cộng thời Edo, văn hóa chữa bệnh bằng nước nóng, giao tiếp không mặc quần áo, cho đến sự kế thừa vào thời hiện đại.

📅 17 tháng 10, 2025
🔄 17 tháng 10, 2025
Văn hóa tắm của Nhật Bản: Giải thích chi tiết lịch sử và truyền thống 1000 năm

Tại sao người Nhật lại yêu thích việc tắm rửa đến vậy? Tại sao họ lại tắm hàng ngày? Tại sao suối nước nóng lại là một điều đặc biệt?

Để trả lời những câu hỏi này, cần phải hiểu lịch sử lâu dài của văn hóa tắm của Nhật Bản. Văn hóa này đã được nuôi dưỡng trong hơn 1000 năm và là phần cốt lõi trong bản sắc của người Nhật.

Trong bài viết này, chúng tôi sẽ giải thích chi tiết về cách mà văn hóa tắm của Nhật Bản đã phát triển từ thời cổ đại đến hiện đại, và tại sao nó lại được kế thừa như một văn hóa quan trọng đến ngày nay.

Thời cổ đại: Sự khởi đầu của việc tắm rửa

Thời kỳ Jomon và Yayoi (10,000 năm trước Công nguyên - khoảng năm 300)

Nguồn gốc của văn hóa tắm của Nhật Bản có thể truy ngược lại rất xa. Từ các bằng chứng khảo cổ học, người ta biết rằng người Nhật cổ đại cũng đã tắm rửa dưới một hình thức nào đó.

Phát hiện suối nước nóng tự nhiên Nhật Bản là một quốc gia núi lửa, nơi có nhiều suối nước nóng tự nhiên. Người cổ đại được cho là đã nhận ra hiệu quả chữa bệnh của suối nước nóng khi thấy động vật tắm trong đó.

Thời kỳ Kofun và Asuka (300 - 710)

Ghi chép trong Nihon Shoki và Kojiki Trong các cuốn sách lịch sử cổ nhất của Nhật Bản, 'Nihon Shoki' (720) và 'Kojiki' (712), đã có những ghi chép về suối nước nóng.

  • Dogo Onsen: Được cho là có lịch sử 3,000 năm
  • Arima Onsen: Được cho là đã tồn tại từ thời thần thoại
  • Shirahama Onsen: Có ghi chép về việc các hoàng đế cổ đại đã đến thăm

Phật giáo và sự phát triển của văn hóa tắm

Thời kỳ Nara (710 - 794)

Sự truyền bá của Phật giáo và việc tắm rửa Khi Phật giáo được truyền bá mạnh mẽ vào Nhật Bản, văn hóa tắm đã phát triển đáng kể.

Xây dựng các nhà tắm (yokudo) Các ngôi chùa đã xây dựng 'yokudo'. Đây là:

  • Nơi các nhà sư tắm rửa như một phần của tu hành
  • Theo giáo lý Phật giáo, 'sạch sẽ là gần gũi với Phật'
  • Sau này mở cửa cho người dân thường

'Seiyoku' tại Todaiji Tại Todaiji ở Nara, không chỉ các nhà sư mà cả người bệnh và người nghèo cũng được cung cấp dịch vụ tắm rửa gọi là 'seiyoku'. Đây có thể coi là sự khởi đầu của nhà tắm công cộng ở Nhật Bản.

Thời kỳ Heian (794 - 1185)

Văn hóa tắm của quý tộc Trong thời kỳ Heian, việc tắm rửa đã trở thành một văn hóa tinh tế trong giới quý tộc.

Yudono Trong các dinh thự của quý tộc có 'yudono'. Tuy nhiên, không phải là ngâm mình trong bồn tắm như hiện nay, mà là kiểu tắm hơi.

Sự khởi đầu của tín ngưỡng suối nước nóng Suối nước nóng không chỉ là nơi tắm rửa mà còn được tôn thờ như một nơi linh thiêng để chữa bệnh.

Thời kỳ Edo: Thời kỳ hoàng kim của văn hóa nhà tắm công cộng

Thời kỳ Edo (1603 - 1868)

Thời kỳ Edo là thời kỳ mà văn hóa tắm của Nhật Bản phát triển rực rỡ nhất.

Sự phổ biến bùng nổ của nhà tắm công cộng

Nhà tắm công cộng ở Edo

  • Ở Edo (Tokyo ngày nay), có khoảng 600 nhà tắm công cộng vào thời kỳ đỉnh cao
  • Là một thành phố lớn với dân số 1 triệu người, đây là cơ sở không thể thiếu trong đời sống của người dân

Cấu trúc của nhà tắm công cộng

  • Tủ tắm: Kiểu nhà tắm công cộng ban đầu
  • Cửa zakuro: Cửa thấp (để giữ hơi nước)
  • Yaku-yu: Bồn tắm đặc biệt có chứa thảo dược

Vai trò xã hội của nhà tắm công cộng

Nơi giao tiếp Nhà tắm công cộng không chỉ là nơi tắm rửa mà còn là trung tâm cộng đồng của khu vực.

  • Nơi trao đổi thông tin
  • Nơi giao lưu xã hội
  • Nơi thương thảo kinh doanh

Nơi bình đẳng Khi khỏa thân, từ samurai đến thương nhân và thợ thủ công, tất cả đều trở nên bình đẳng không phân biệt địa vị xã hội. Đây là sự khởi đầu của khái niệm 'quan hệ khỏa thân'.

Sự ra đời của họa sĩ vẽ tranh nhà tắm công cộng Một nghề nghiệp gọi là 'họa sĩ vẽ tranh nhà tắm công cộng' đã ra đời, vẽ các bức tranh như núi Phú Sĩ trên tường nhà tắm.

Sự phát triển của khu vực suối nước nóng

Sự thiết lập của văn hóa 'touji' Trong thời kỳ Edo, 'touji' đã lan rộng trong dân gian.

Touji là gì?

  • Lưu trú tại khu vực suối nước nóng từ vài tuần đến vài tháng
  • Điều trị bệnh tật hoặc chấn thương
  • Cũng là niềm vui trong thời gian nông nhàn

Bảng xếp hạng suối nước nóng Giống như bảng xếp hạng sumo, một 'bảng xếp hạng suối nước nóng' đã được tạo ra. Đây là tiền thân của bảng xếp hạng suối nước nóng hiện đại.

Thời kỳ Minh Trị: Hiện đại hóa và văn hóa tắm

Thời kỳ Minh Trị (1868 - 1912)

Gặp gỡ văn hóa phương Tây Với cuộc cải cách Minh Trị, Nhật Bản đã hiện đại hóa nhanh chóng. Văn hóa tắm cũng đón nhận sự thay đổi.

Cấm tắm chung Việc tắm chung, phổ biến đến thời kỳ Edo, bị cấm vì lý do 'xấu hổ với quốc gia văn minh' (1868).

Quan điểm vệ sinh công cộng Việc tắm rửa không chỉ là niềm vui cá nhân mà còn được coi trọng từ quan điểm vệ sinh công cộng.

Sự phát triển của y học suối nước nóng Y học suối nước nóng của Đức được đưa vào và hiệu quả của suối nước nóng được nghiên cứu một cách khoa học.

Thời kỳ Taisho (1912 - 1926)

Sự phát triển của kiến trúc nhà tắm công cộng Dưới ảnh hưởng của phong trào Taisho Roman, kiến trúc nhà tắm công cộng đã trở nên nghệ thuật và tinh tế hơn.

Thời kỳ hoàng kim của tranh gạch Tranh vẽ núi Phú Sĩ bằng sơn trên tường nhà tắm công cộng đã được xác lập trong thời kỳ này.

Thời kỳ Showa: Tăng trưởng kinh tế cao và văn hóa tắm

Thời kỳ Showa đầu (1926 - 1945)

Chiến tranh và nhà tắm công cộng Trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, nhà tắm công cộng là nơi không thể thiếu trong đời sống của người dân. Đối với những người mất nhà cửa do không kích, nhà tắm công cộng là nơi duy nhất để tắm rửa.

Thời kỳ Showa sau (1945 - 1989)

Tăng trưởng kinh tế cao Cùng với sự tăng trưởng kinh tế nhanh chóng của Nhật Bản, văn hóa tắm cũng thay đổi lớn.

Sự phổ biến của bồn tắm gia đình Từ những năm 1960, bồn tắm đã được lắp đặt trong mỗi gia đình.

  • 1965: Tỷ lệ phổ biến khoảng 20%
  • 1975: Tỷ lệ phổ biến khoảng 70%
  • 1985: Tỷ lệ phổ biến khoảng 90%

Sự suy giảm của nhà tắm công cộng Cùng với sự phổ biến của bồn tắm gia đình, số lượng nhà tắm công cộng đã giảm.

  • 1965: Khoảng 20,000 nhà tắm trên toàn quốc
  • 1985: Khoảng 10,000 nhà tắm
  • 2000: Khoảng 5,000 nhà tắm

Sự xuất hiện của siêu nhà tắm công cộng Vào cuối những năm 1980, một kiểu nhà tắm công cộng mới gọi là 'siêu nhà tắm công cộng' đã xuất hiện.

  • Quy mô lớn, mang tính giải trí
  • Nhiều loại bồn tắm
  • Có thể ở lại lâu

Cơn sốt suối nước nóng Với sự tăng trưởng kinh tế cao, người dân bắt đầu tận hưởng thời gian rảnh rỗi và du lịch suối nước nóng trở thành cơn sốt.

Thời kỳ Heisei và Reiwa: Văn hóa tắm hiện đại

Thời kỳ Heisei (1989 - 2019)

Sự đa dạng hóa của suối nước nóng

  • Sự gia tăng của các cơ sở suối nước nóng trong ngày
  • Sự phát triển của các khu nghỉ dưỡng spa
  • Sự mở rộng toàn quốc của các trung tâm chăm sóc sức khỏe

Sự bùng nổ của phòng xông hơi Từ cuối những năm 2010, phòng xông hơi trở nên phổ biến với thế hệ trẻ.

  • Ảnh hưởng của manga 'Sado'
  • Chia sẻ trải nghiệm 'totonou'
  • Sự cao cấp hóa của các cơ sở xông hơi

Thời kỳ Reiwa (2019 - hiện tại)

Tắm rửa như một hoạt động chăm sóc sức khỏe Việc tắm rửa không chỉ đơn thuần là để sạch sẽ mà còn được công nhận như một hoạt động 'chăm sóc sức khỏe' để nâng cao sức khỏe tinh thần và thể chất.

Du lịch inbound Du lịch suối nước nóng cho du khách nước ngoài trải nghiệm đã trở nên phổ biến.

Đánh giá lại truyền thống Các nhà tắm công cộng và nhà nghỉ suối nước nóng cổ được đánh giá lại như là di sản văn hóa.

Đặc điểm của văn hóa tắm độc đáo của Nhật Bản

1. Thói quen tắm hàng ngày

Khoảng 90% người Nhật tắm hàng ngày. Đây là một tỷ lệ rất cao trên toàn thế giới.

Tại sao tắm hàng ngày?

  • Văn hóa sạch sẽ
  • Thư giãn
  • Nghi thức kết thúc một ngày
  • Thưởng thức sự thay đổi của mùa

2. Văn hóa 'quan hệ khỏa thân'

Bình đẳng vượt qua địa vị xã hội Khi khỏa thân, loại bỏ địa vị xã hội và chức danh, trở thành bình đẳng như con người.

Xây dựng mối quan hệ tin cậy Trong thế giới kinh doanh, 'quan hệ khỏa thân' cũng được coi trọng. Du lịch suối nước nóng được coi là cơ hội để làm sâu sắc thêm mối quan hệ tin cậy.

3. Tắm theo mùa

Ở Nhật Bản, có văn hóa tắm đặc biệt theo từng mùa.

  • Xuân: Tắm với hoa iris (ngày 5 tháng 5)
  • Hạ: Tắm với bạc hà (cảm giác mát mẻ)
  • Thu: Tắm với hoa cúc (ngày 9 tháng 9)
  • Đông: Tắm với quả yuzu (ngày 22 tháng 12, ngày đông chí)

4. Sự kế thừa của văn hóa 'touji'

Ngay cả hiện nay, văn hóa 'touji' - lưu trú dài hạn để điều trị tại suối nước nóng - vẫn tiếp tục.

5. Tinh thần 'omotenashi'

'Omotenashi' tại các nhà nghỉ suối nước nóng là một yếu tố quan trọng trong văn hóa tắm của Nhật Bản.

So sánh với văn hóa tắm của nước ngoài

Phương Tây

  • Văn hóa tắm vòi sen: Nhanh chóng
  • Chủ nghĩa cá nhân: Hành động riêng tư
  • Thực dụng: Mục đích chính là sạch sẽ

Nhật Bản

  • Văn hóa bồn tắm: Ngâm mình thư giãn
  • Văn hóa cộng đồng: Chia sẻ nhà tắm công cộng
  • Tinh thần: Mục đích là thư giãn tâm hồn

Khu vực Hồi giáo (Hammam)

  • Tắm hơi: Gần giống phòng xông hơi
  • Nơi giao lưu xã hội: Vai trò cộng đồng
  • Nghi lễ tôn giáo: Ý nghĩa thanh tẩy

Bắc Âu (Sauna)

  • Văn hóa sauna: Kiểu Phần Lan
  • Nơi giao lưu xã hội: Cùng gia đình, bạn bè
  • Hòa mình với thiên nhiên: Nhảy xuống hồ

Văn hóa tắm của Nhật Bản đã phát triển độc đáo các yếu tố này và thăng hoa dưới hình thức 'onsen'.

Ảnh hưởng của văn hóa tắm đến xã hội Nhật Bản

1. Sự thiết lập của văn hóa sạch sẽ

Một trong những lý do Nhật Bản là một trong những quốc gia sạch sẽ nhất thế giới là nhờ vào văn hóa tắm này.

2. Ý thức bình đẳng xã hội

'Quan hệ khỏa thân' đã trở thành nền tảng của ý thức bình đẳng trong xã hội Nhật Bản.

3. Sự hình thành cộng đồng

Nhà tắm công cộng đã hoạt động như trung tâm cộng đồng của khu vực.

4. Suối nước nóng như tài nguyên du lịch

Suối nước nóng đã trở thành một tài nguyên du lịch quan trọng của Nhật Bản, hỗ trợ nền kinh tế địa phương.

5. Thúc đẩy văn hóa sức khỏe

Việc tắm rửa định kỳ đã đóng góp vào việc duy trì sức khỏe của người Nhật.

Thách thức và tương lai trong hiện đại

Thách thức

Sự giảm sút của nhà tắm công cộng Với sự phổ biến của bồn tắm gia đình, nhà tắm công cộng truyền thống tiếp tục giảm.

Thiếu người kế thừa Sự lão hóa của các chủ nhà tắm công cộng và nhà nghỉ suối nước nóng cùng với sự thiếu hụt người kế thừa là vấn đề nghiêm trọng.

Đối phó với du khách nước ngoài Có những thách thức như vấn đề hình xăm, rào cản ngôn ngữ.

Triển vọng cho tương lai

Bảo vệ như di sản văn hóa Có xu hướng bảo vệ các nhà tắm công cộng và cơ sở suối nước nóng lịch sử như di sản văn hóa.

Tạo ra giá trị mới Giống như cơn sốt phòng xông hơi, thế hệ mới đang tìm ra giá trị mới trong văn hóa tắm.

Quốc tế hóa Có những nỗ lực phát triển văn hóa suối nước nóng cho du khách nước ngoài.

Du lịch chăm sóc sức khỏe Suối nước nóng được đánh giá lại như một nơi tăng cường sức khỏe.

Kết luận: Văn hóa phong phú được sinh ra từ lịch sử 1000 năm

Văn hóa tắm của Nhật Bản đã được nuôi dưỡng trong hơn 1000 năm. Tín ngưỡng suối nước nóng cổ đại, ảnh hưởng của Phật giáo, văn hóa nhà tắm công cộng thời Edo, truyền thống 'touji'. Tất cả những điều này đã hòa quyện lại để hình thành nên văn hóa tắm phong phú hiện đại.

Văn hóa này không chỉ vượt qua hành động rửa sạch cơ thể mà còn là sự thư giãn tâm hồn, gắn kết xã hội, tôn trọng thiên nhiên, và niềm vui của cuộc sống, đã ăn sâu vào cuộc sống của người Nhật.

Khi đến Nhật Bản, hãy trải nghiệm văn hóa tắm với lịch sử và truyền thống lâu dài này. Đó sẽ là một trải nghiệm đặc biệt, chạm đến trái tim của Nhật Bản.

Văn hóa tắm của Nhật Bản, được sinh ra từ lịch sử 1000 năm, là một di sản văn hóa phi vật thể đáng tự hào trên thế giới.